hai cô con dâu

Bố Chồng Và Hai Cô Con Dâu 2 Father In Law And Two Daughters In Law 2. 61 Phút. Con Dâu Với Bố Chồng Daughter In Law's Love Man. 25 Phút. Chị Dâu Lột Quần Áo Trước Mặt Em Chồng Sister In Law In Her Twenties Stripped Off In Front Of His Brother. Phim hot. Ngày; Hai Cô Con Dâu ᗪâʍ Đãиg; Chương 1; Giới Thiệu. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Cô dâu trả lời "răng là nơi cứng nhất" của chú rể, trong khi nữ MC cho rằng bờ vai mới là nơi cứng nhất, vững chãi nhất để cô dâu tựa vào. video hài hước MC bất lực cô dâu chú rể vững chãi Chú vượn làm mẫu ảnh siêu chuyên nghiệp Em bé há miệng to xin ăn khiến mẹ đút không kịp Con gái 'lỡ tay' tát mẹ khi đang chơi trò chơi ANIMATION Sau dấu hai chấm có phải viết hoa không? Lúc này, sau dấu hai chấm không viết hoa. - Ví dụ 2: Tiếng Việt có những đặc sắc của một thứ tiếng đẹp, một thứ tiếng hay. Nói thế có nghĩa là nói rằng: tiếng Việt là một thứ tiếng hài hòa về mặt âm hưởng, thanh điệu mà cũng rất tế nhị, uyển chuyển trong Cháo thịt bằm/ cháo lòng DO NOT COPY .. Bếp Cô Hai is licensed under a Creative Commons Attribution-Noncommercial-No Derivative Works 3.0 United States Licen Bánh bò nướng. Lâu lắm rồi mới làm bánh bò nướng cho cả nhà ăn , lần trước làm bánh này để mừng tuổi bếp .Mấy hôm trước Lồng tiếng : Tiếng Hàn Miêu tả :Được xây dựng dựa trên bộ truyện tranh cùng tên nổi tiếng của nữ họa sĩ Yun Mi Kyung, Cô Dâu Thủy Thần là câu chuyện tình yêu giữa Thủy thần Ha Baek (Nam Joo Hyuk) và cô dâu So Ah (Shin Se Kyung), nữ bác sĩ khoa thần kinh lớn lên trong một gia đình đã đi theo hầu hạ Thủy Thần suốt nhiều thế hệ. Vay Tiền Online Không Trả Có Sao Không. Trời đã sang đông, thời tiết đã bắt đầu lành lạnh, Linh đang ngồi soạn lại mấy cái áo ấm thì Thủy cũng vừa đi làm về . Cô hớn hở chạy sà vào lòng Linh, vòng tay cuống quít ôm chặt lấy người yêu, Linh mĩm cười , Thủy lúc nào cũng như một đứa bé lên ba . Thèm được chiều chuộng, thèm được thương yêu và thèm được vòi vĩnh . Thủy về với Linh đã gần một năm nay . Cuộc tình của hai cô thật là đơn giản, quen nhau qua mạng, chít chát với nhau khoảng sáu tháng online, ôm cái điện thoại được ba tháng thì gặp nhau, bay qua bay lại hai cái tiểu bang thêm bảy tháng thì quyết định dọn về sống chung . Thủy vừa mới ra trường cho nên cô là người dọn đến , Linh đã có công ăn việc làm vững chắn cho nên cô là cái mái nhà mới của Thủy . Tình yêu đến thật nhẹ nhàng và giản dị . Một mái nhà nhỏ, một đôi uyên ương đằm thắm . Linh là một đứa con rất là hiếu thảo nhưng chẳng may cha mẹ cô lại mất sớm , có lẽ vì thế mà cô thật là chững chạc và chu đáo, mặc dù cả hai, Thủy và Linh đều là con út . Mẹ của Thủy cũng mất sớm cho nên ba của cô rất là cưng cô. Ông tần tão dành dụm từng đồng để nuôi Thủy ăn học thành tài, ngoài việc học ra, Thủy không cần phải làm gì hết . Linh rất mến ba của Thủy, ông không phản đối chuyện của hai người, vì có một lần Thủy dẫn bạn gái là người Mỹ về , ông đã không hiểu được ngôn ngữ của cô bạn gái Mỹ của Thủy, mà ông còn không hiểu được lối sống của họ . Gặp ông, cô ta cũng chẳng buồn chào hỏi, cùng lắm thì ” hai”. Cứ mỗi lần cô bạn gái ấy đến chơi thì Thủy lại đem mấy cái nồi mắm của ông đi đổ , xong rồi cả hai dắt nhau ra đường ăn tiệm, con gái ông còn đang đi học, tiền đâu mà suốt ngày cứ ăn hàng như thế ? Vì thương con nên ba của Thủy không muốn nói ra nhưng mỗi chủ nhật đi chùa, ông thường khấn vái những bậc tồi cao cho con ông sớm hồi tĩnh mà đi tìm cho ông một chàng rễ . Có lần ông đã tìm cách mai mối cho Thủy, tìm được một anh chàng trông không được đẹp trai lắm nhưng mà được cái con nhà đàng hoàng, chân thật . Hai đứa đi chơi cũng được vài bữa thì không thấy người bạn trai của Thủy trở lại . Hỏi ra thì mới biết anh chàng bỏ đi Cali làm nail, ông tiếc hùi hụi . Khi Thủy dẫn Linh về nhà giới thiệu thì giấc mộng tìm rể của ông đã đi vào dĩ vãng . Biết rằng sẽ không thay đổi được Thủy, ông chỉ hy vọng bạn gái của cô sẽ là người Việt, cho nên khi gặp Linh thì ông mừng lắm . Linh không những xinh đẹp, dễ thương mà còn rất là giỏi giang . Mỗi lần cô đến chơi thì ngôi nhà – bao lâu nay không có đàn bà của ông – bỗng trở nên vô cùng sạch sẽ và ấm cúng . Cô dọn dẹp , lau chùi nhà cửa và săn sóc Thủy thật là chu đáo . Ông mừng nhất là con gái ông không còn phải ăn đồ Mỹ ở ngoài đường nữa . Và từ ngày có Linh thì Thủy cũng trở thành một con người khác . Mỗi ngày cô không còn phải đi làm rồi lủi thủi đi về một mình , ăn cơm với cái máy vi tính, ngủ với cái điện thoại và hay gắt gỏng với ông . Hạnh phúc làm cho cô trở thành một người vô cùng vui vẽ và tự tin . Linh rất là thương ba của Thủy, cô cảm thấy rất là khó xử khi Thủy quyết định dọn về với cô, môt nơi là miền bắc lạnh lẽo nhưng có ba và anh chị của Thủy , còn một nơi là miền nam ấm cúng nhưng chỉ có một mình cô . Nhưng mà đã bao nhiêu lần cô cố gắng xin việc ở nơi Thủy đang ở, nhưng họ chỉ trả lương bằng nửa số lương cô đang làm trong khi công việc của Thủy ở chỗ cô ở thì cũng được trả gấp đôi . Đáng lẽ ra, Thủy sau khi ra trường cô phải ở nhà để phụng dưỡng cha già , đền đáp công ơn sinh thành và nuôi dưỡng cô , nhưng mà, tre già măng mọc, làm sao Thủy có thể đánh mất hạnh phúc của mình khi cô đã tìm được ý chung nhân . Nếu Thủy phải đi lấy chồng xa, chắc chắn là ba của cô sẽ rất là sung sướng và mãn nguyện mặc dù ông phải sống xa Thủy . Nhưng mà vì Linh không phải là môt người ” chồng ” cho nên dù cô có hết lòng yêu thương Thủy, có một dạ hiếu kính với ba của Thủy bao nhiêu đi nữa thì cô cũng chỉ là một ….người bạn của Thủy mà thôi . Và vì thế mà ông và các anh chị của Thủy rất là bất mãn khi cô quyết định dọn về ở với Linh . Và như thế, đôi bạn chung sống với nhau đã được gần một năm . Nếu ở thế giới này hiện hữu một thiên đường thì thiên đường ấy chính là ngôi nhà nhỏ của Thủy và Linh . Không cầu kỳ, không xa hoa nhưng rất là vững chắc . Tính cả những ngày mà hai người mới quen nhau , đến giờ thì cũng đã được ba năm . Dù đã ba năm nhưng đôi bạn vẫn yêu thương nhau sâu đậm và thắm thiết như ngày đầu . Cuối tuần, Linh lúc nào cũng nhắc nhỡ Thủy gọi điện về cho ba cô hoặc là cô cũng gọi điện về thăm hỏi ông . Thỉnh thoảng có món ngon , vật lạ , Linh thế nào cũng dành dụm gửi về cho ba của Thủy . Thủy thì tính tình rất ham chơi, không để ý gì đến mọi chuyện chung quanh và thường là như vậy, con ruột không đối xử tốt với cha mẹ bằng con dâu hoặc là con rể, nếu những đứa con dâu và con rể ấy thật lòng yêu thương con của mình . Vì Linh thương Thủy rất nhiều nên cô một lòng hiếu đễ với ba của Thủy . Nhiều lần Thủy lười không gửi tiền về biếu ba của cô, Linh phải tự mình đi gửi cho ông và nói là Thủy gửi . Thấm thoát mà đã gần đến Tết Nguyên Đán, Linh xin nghỉ phép một tuần để cùng Thủy về thăm nhà . Thủy không muốn đi, cô chỉ muốn nằm dài trên giường coi truyền hình mà thôi vì công việc của cô ở bệnh viện rất là căng thẳng , được nghĩ một tuần, cô chỉ muốn ở bên cạnh Linh và không làm gì hết, nhất là có khi hai người làm khác ca, chỉ gặp nhau được vài tiếng ngoài những giờ đi ngủ . Ngoài ra, tính cô không thích đi máy bay, đường thì xa , người thì đông đúc , Linh phải nói mãi cô mới chịu đi . Linh muốn đưa Thủy về thăm nhà nhưng cô cũng không thích cái lạnh cắt da cắt thịt ở miền bắc, nhưng cô nghĩ thương ba của Thủy, chắc là ông nhớ Thủy nhiều lắm nên Linh cố gắng năn nỉ Thủy về ăn Tết với ba của cô . Cô sốt sắng đi chợ mua quà cho gia đình Thủy , sửa soạn hành lý cho cả hai , nhờ hàng xóm trông chừng mấy con cá và con thỏ của hai cô trong lúc vắng nhà . Cô lo lắng thu xếp mọi việc trong nhà để cả hai cùng yên tâm đi về thăm gia đình của Thủy . Máy bay chở hai cô đáp xuống vào lúc bốn giờ chiều, cả phi trường được bao phủ bởi một lớp tuyết thật dày vì mấy hôm nay miền bắc có bão .Linh rùng mình vì lạnh khi bước chân ra khỏi máy bay . Thời tiết ở đây sao mà khắc nghiệt thế này ? Cô thầm nghĩ, phải bảo Thủy mời ba vềở chung với hai người cho bằng được, Linh đã nhiều lần nhắc Thủy hỏi ba , nhưng Thủy cứ gạt phắt đi, những người già ở đâu quen đó, ba có ngôi chùa và mất ông bạn già của ba, lại còn gia đình của các anh chị và các cháu . Chị Hiền dẫn mấy đứa nhỏ ra phi trường đón Thủy và Linh, mới có một năm thôi mà đứa nào đứa nấy lớn hẳn lên . Cả bọn nhào lại ôm Thủy, tụi nó chắc là nhớ Thủy nhiều lắm vì dì Út thường hay dẫn tụi nó đi chơi và thường chơi chung với tụi nó . Bố mẹ tụi nó đi làm tối ngày, được ngày nghỉ rảnh rỗi là tụ tập bạn bè ăn nhậu , cho nên chẳng có ai dẫn tụi nó đi chơi . Linh buồn cười khi thấy Thủy dùng giọng nói của con nít để nói chuyện với các cháu, cô nhắc Thủy mang bánh ra cho mỗi đứa một cái . Cả bọn tròn xoe mắt ra nhìn Linh , ai vậy dì Út ? ô, đây là cô Linh , bạn của dì Út . Chỉ là một người bạn. Thế là cả bọn tíu tít đi chung quanh Thủy và chị Hiền, Linh đi đằng sau, lôi theo hai vái va li, cô sung sướng vì cả nhà ai cũng thương Thủy . Ba thì không có gì thay đổi, ông vẫn vậy, nụ cười hiền lành và gương mặt thật là phúc hậu, Thủy không giống ba, cô giống mẹ như đúc . Linh vừa dọn dẹp, lau chùi bàn thờ vừa nhìn bức ảnh của mẹ Thủy, nụ cười và gương mặt của Thủy đâu đó trong bức ảnh của mẹ . Còn ba ngày nữa là mùng một Tết, Linh sửa soạn bàn thờ để cho ba cúng giao thừa, ông lăng xăng chạy ra chạy vào mang bánh mang trái ra xếp, ba của Thủy thật là vui vì Thủy trở về ăn Tết với ông mặc dù Thủy không làm gì hết, chỉ thích nằm coi tv . Con gái không làm, không sao hết . Con dâu không làm, trời mới đầy sao. Mỗi lần muốn nhờ Thủy làm việc gì, bao giờ ông cũng dùng chữ ” các con ” , các con ở đây có nghĩa là chỉ có Linh vì Thủy thì không muốn thì không làm gì cả, ba biết thừa đi chuyện ấy . Các con hôm nay dọn bàn thờ nhé, có nghĩa là Linh đi dọn bàn thờ nhé, các con nhớ đi chợ mua cho ba con vịt về ăn cuối năm xả xui, có nghĩa là Linh đi chợ mua cho bác con vịt về ăn cuối năm xả xui . Các con, có nghĩa là Linh, đơn giản như vậy đó . Cả hai đứa vừa chân ướt chân ráo vào nhà, ba đã cắt đặt công việc – Hôm nay là thứ bảy, ngày mai là chủ nhật, ba muốn ” các con ” làm một bữa tiệc để mời các anh chị về ăn tất niên . Thủy gạt phắt đi – Ba đừng có điên, ngày mai có super bowl, không có ai rảnh mà đến đây ăn với ba đâu . Ngày mai là ngày ăn nhậu của họ . Ba ngẩn ngơ hỏi – À, thế à . nhưng mà tối mình mới ăn cơ mà . Thủy trả lời – Con đã nói rồi, họ nhậu nhẹt cả ngày, nếu ba muốn thì ba đi gọi họ đi . Ba nói – Ừ để ba gọi, vì thứ bảy tuần sau là các con về rồi , chỉ có cuối tuần này cả nhà mới họp mặt đông đủ được Quay sang Linh ông tiếp – Vậy các con xem đi chợ mua vịt quay , heo quay và nấu thêm vài món để mời các anh chị về ăn nhé . Linh ngoan ngoãn gật đầu – Dạ . Nói xong cả hai người mang va li vào phòng ngủ của Thủy . Căn phòng ngủ nhỏ với chiếc giường cho một người nằm bây giờ trông lại còn thấy nhỏ hơn so với chiếc giường đôi của hai đứa ở nhà . Linh ái ngại nhìn chung quanh, cô ở nhà lớn và tiện nghi từ bé đến giờ đã quen rồi, một năm yêu đương Thủy, chẳng có gì làm cô khốn khổ ngoại trừ chiếc giường chật hẹp này của Thủy . Giường đã nhỏ mà Thủy lúc ngủ , lại có cái tật hay lấn, cho nên Linh hay phải ngủ nửa người trên giường, nửa người trong không gian, cô than phiền thì Thủy lại bảo ” sao Linh không lấn lại ? ” . Bây giờ lại phải ngủ ở cái giường chật chội này, mặc dù thấy ngao ngán nhưng Linh tự an ủi mình, không sao, trời lạnh, ngủ như vậy cho nó ấm . Vừa đặt lưng xuống giường, Thủy đã cằn nhằn – Ba lộn xộn thiệt đó, ăn uống làm gì , trời tuyết tứ tung, đi chợ cực như gì, nếu Linh không muốn thì để Thủy xuống nói ba đừng có kêu ai đến ăn nữa . Thủy là như vậy đó, cô rất là lười nhưng cô cũng không muốn Linh phải cực . Linh ôm Thủy vào lòng – Thôi mà cưng,mình về thăm ba có mấy ngày, ráng làm cho ba vui đi . Thủy không nói gì, cô từ từ cởi nút áo của Linh ra, Linh hốt hoảng giữ tay của Thủy lại – Ba còn ở nhà mà, đợi ba đi ra ngoài cái đã . Thủy nhăn mặt – Kệ ba, Thủy đang muốn Linh mà . Linh xuống nước năn nỉ Thủy – Linh biết, nhưng mà ba hay xông vô bất tử . Thủy cười nham nhở – Ba xông vô thì có sao đâu ? bây giờ có chịu cởi áo ra không ? Linh chiều lòng Thủy, cô cởi áo ra . Thủy đắm đuối nhìn vào đôi vai trần và bộ ngực xinh xắn của Linh , làn da mượt mà với mùi thơm con gái của Linh làm cho Thủy vô cùng rạo rực, cô cuối xuống trân trọng hôn lên từng phần thân thể của Linh . Linh oằn oại dưới những nụ hôn nóng bỏng tình yêu của Thủy . Cô khe khẽ rên lên mỗi lần Thủy chạm vào những chỗ làm cô thích , Thủy vừa say đắm hôn Linh vừa dùng tay kéo chiếc quần lót bé nhỏ của Linh xuống thì … – Các con ơi, đọc giúp ba cái thư này nó mới gửi về chiều nay. Ba vừa gọi vừa mở cửa bước vào. Đối với ba – đúng với truyền thống Á đông – vào phòng con cái thì không phải gõ cửa , gọi to lên như vậy trước khi bước vào là ba đã tiến bộ rất nhiều . Giáo phận BAN MÊ THUỘT Tòa Giám Mục - BMTSố 104 Phan Chu Trinh, Tp. BMT, Đắk 0934 734 860 - 0262 3817 622Email tgmbmt - tgmbmt104 Văn phòng Truyền ThôngSố 01 Trần Hưng Đạo, Tp. BMT, Đắk 0905 266 328Email binhbalme Vân chuẩn bị cơm trưa xong, nàng tính đi tắm rồi mới xuống ăn nhưng ông Khánh không cho, ông và nàng lại tiếp tục trần truồng như vậy ngồi ăn, mùi tinh trùng dâm khí bốc lên xung quanh. Ăn xong Vân xin phép ông Khánh rồi về phòng tắm nghỉ ngơi. Đợi nàng vào phòng tắm ông Khánh cũng len lén bước theo vào phòng nàng để ngắm. Nàng bất ngờ– Ối … bố ạ? … hix … sao bố lại vào đây mà không về phòng nghỉ ngơi.– Bố vào chỉ ngắm con tắm tí rồi bố về thì mặc kệ ông, địt thì cũng đã địt nhau tơi bời rồi, nàng thoải mái quay lại tắm mặc cho ông đứng nhìn. Vân trèo vào bồn tắm, đứng trong đó và gạt van mở vòi sen trên đầu, nước xoè ra phủ lên thân thể đang quay lưng lại phía ông, hai cặp mông nàng trắng vẫn đứng như thế, ngửa cổ kỳ cọ trước ngực, tay nàng xoa quanh bầu vú chậm rãi, tỉ mẩn. Hồi lâu sau, nàng xoay người lại để nước xối xuống lưng mà vòng tay ra sau kỳ cọ. Nàng hơi cúi người, hai bầu vú nàng trĩu xuống kích thích. Ông đưa mắt xuống bên dưới, ôi cái đám lông lồn đẹp quá, chỉ có tý ở trên mu còn thì trắng phau, vồng lên nhức mắt. Hai đùi nàng thon thả, trắng ngần, cái mu lồn hình tam giác nổi phồng ở trên người nàng dồn xuống chỗ ấy chảy thành dòng xuống bồn tắm, róc rách. Lông lồn đã thưa lại ướt dính vào mu nên trông lại càng mỏng hơn và khe lồn nàng trông lại càng rõ. Rồi như đã thấy sạch, nàng lại xoay lưng về phía ông Khánh, ngửa mặt lên đón từng làn nước mát mẻ. Chịu hết nổi, cu ông Khánh căng lên, ông tiến đến ôm nàng từ phía sau, con cu ông chọc chọc vào mông nàng.– Úi, bố ơi, sao bố khỏe khiếp thế. – Vân bất ngờ về sinh lực mãnh liệt của người đàn ông tuổi xấp xỉ Khánh làm thinh, nở một nụ cười mãn nguyện. Ông đưa hai tay ra trước bóp vú nàng, da thịt nàng mát rượi. Vân cố xoay người lại, hai người tiếp tục quấn quýt nhau hồi lâu, ngực nàng ép chặt lên ngực ông, thi thoảng con cu ông cứng ngắt cứ cọ vào lồn nàng. Ông Khánh dìu nàng ra giường. Vân đẩy ông Khánh nằm ngửa ra giường, nàng đè lên ông, ôi hơi thở nàng thật thơm tho. Thân thể trần truồng của nàng đang đè lên người ông, hai tay nàng giữ chặt hai tay ông và nàng đang chầm chậm rà lưỡi liếm dọc cổ ông xuống phía dưới ngực. Nàng le lưỡi liếm xung quanh đầu vú ông, những ngón tay vân vê đầu vú bên kia, ôi sướng quá đi mất. Nàng lại liếm tiếp xuống dưới.– Uiiiii … của bố ra hai lần rồi … mà nó lại to khiếp thế này cơ chứ …– Bú cu bố đi connnn … aaa …Nàng cầm con cu cứng ngắc dựng đứng lên, ông cảm nhận được hơi thở nàng đang thổi vào con cu nóng hổi rồi cái lưỡi ướt át của nàng liếm một đường dọc từ dưới lên đỉnh cu ông. Miệng và lưỡi chị xoắn lấy cu ông, ông rên lên sung sướng, được một lúc nàng ngừng lại.– Sướng … không bố …– Sướng … sướng … bú tiếp đi … connnn … aaaaaaa …Nàng lại ngậm con cu vào mà bú mút, đang mút trơn tru nàng lại cắn nhẹ một cái, ông thấy đau đau nhưng thích thú. Ôi cái lưỡi nàng cứ quấn quanh đầu cu ông, nhột quá, sướng quá. Không khéo mà ông Khánh bắn ra mất. Ông vội quờ tay xuống gạt chị ra…– Bố raa … mất … ngừng lại iiiii … đi connn … aaa …Nàng biết ông Khánh chịu hết nổi, nàng trườn người lên nằm sấp trên bụng ông, hai chân kẹp hai bên, bụng áp lên bụng ông Khánh. Nàng vòng tay ôm lấy đầu ông, áp mặt vào cổ ông hôn hít. Nàng uốn cơ bụng làm mông và háng nàng nhỏng lên rồi ép xuống, cái mu lồn mũm mĩm cọ cọ lên bụng ông. Ông Khánh với tay chụp lấy hai mông đang nhỏng nhỏng của Vân bóp nghiến ngấu, kéo banh ra, thò ngón tay móc vào lỗ lồn ướt nhoét.– Aaaaaaaaa … móc sâu … uuuu … hơn … đi … iiiii … uiiii … bố … aaaaaa …Nàng dịch lên, chổng mông để ông thoải mái đút cả mấy ngón tay vào lỗ lồn nàng. Ngón tay ông nhóp nhép trong lồn một lúc, nước nhờn tứa ra ngày một nhiều ướt đẫm bàn tay ông. Nàng nhổm dậy, gạt tay ông ra. Nàng thò tay qua háng cầm lấy con cu dựng lên để đầu khấc dí vào giữa háng nàng, chỗ cái lỗ lồn ướt át ấy, và hạ người ngồi xuống… Ôi con cu căng cứng đâm vào nghe “ọt” một cái ngập lút vào cái lỗ lồn nhờn ướt của nàng… Ngồi hẳn xuống háng ông, nàng nhấp nhổm lên xuống, lồn nàng nuốt chửng con cu ông Khánh.– Uiiiiiii … daaaaaa … sướng … nggggg … quá … bố … ơi … sâu … uuuu … quá … aaaa …Nàng ngồi lên, hai tay chống lên ngực ông, nàng nâng người nhấp nhô, mông đập đều đều xuống háng ông. Một lúc sau, không chịu được sự chậm rãi của nàng, ôngtự hẩy mông lên đâm cu tới tấp lên lồn Vân. Hai tay ông ôm lấy hông nàng kéo ghì xuống, háng ông nảy lên đập bành bạch lên háng nàng nhanh dồn dập. Những tiếng bành bạch liên tục va dập xen lẫn tiếng rên rỉ không ngớt của nàng, cái giường rung lên bần bật. Cu ông đâm vào lồn nàng dồn dập, mạnh và sâu quá khiến nàng thót người lại.– Aaaaaaaa … đau … uuuuu … quá … bố … ơi iiiii … từ … từ … bố … aaaaaaa …Ông lật người hất nàng nằm ngửa ra, ông nằm đè lên người nàng, những cú dập mạnh đẩy con cu của ông đâm vào sâu tận cùng trong lồn nàng. Ông ôm ghì lấy hai bên vai nàng rồi cong người dập liên hồi tới tấp xuống háng nàng. Nàng cảm thấy đau, bặm môi kìm nén những tiếng kêu… Rồi thì chịu không nổi, nàng ưỡn người lên, hai tay giữ lấy mông ông ghì chặt.– Uiiiiiiii … đau … uuuu … đau … uuuu … quá …Ông Khánh thấy nàng dau thật nên nhấp chậm lại. Nhưng cũng chỉ một lúc sau, khoái cảm lại dâng trào, ông lại tăng dần nhịp dập. Nàng ưỡn người lên, co chân lên cao quặp vào hông ông, hai tay ôm lấy đầu ông kéo xuống và áp vào miệng ông một cái hôn trong hơi thở hổn hển… Rồi ông thấy ông quíu người lại, lỗ lồn co bóp liên tục thắt chặt lấy con cu ông.– Connnn … raaaaaaaaa … sướng … ngggggg … uiiiii … aaaaaa … sướng ngggggg … quá …Đúng khi ấy thì người ông lại căng cứng lên, ông thấy máu mình sôi sục, ông hấp tấp vội vã dấn tới tấp, nhanh hơn, mạnh hơn. Tất cả bao nhiêu sức lực còn lại ông dồn dập trút xuống lồn Vân. Con cu căng cứng lên giật giật, tinh khí bắn ào ạt vào tận đáy cùng trong lồn nàng.– Aaaaaaaaa … bố … raaaaaaaaaaaa …Ông nhịp thêm vài chậm dần, ông thở hổn hển phủ phục người xuống ngực nàng. Vân lặng nghe dòng tinh dịch chảy tràn trề trong lồn nàng.– Bố … khỏe … thế …– Con có sướng … không? … – được khen ông Khánh mỉm cười.– Không sướng … gì hết … đau chết con … – Vân đùa giỡn nũng nịu.– Nhưng sướng đúng không nè.? …– Dạ, sướng lắm bố. Tiếc cho cái Ngọc quá …– Tiếc gì con?– Hehe, em ấy không được bố cho sung sướng giống như con.– Bố làm sao chịu nổi cả hai đứa chứ?– À hay thử đi bố, chắc sướng lắm, vả lại một mình con chịu không nổi bố nghĩ một thoáng ông Khánh ậm ừ.– Ừ, khi nào có dịp bố cũng muốn thử, cái Ngọc cũng xinh thế cơ mà … haha … bố thật là có phúc … có hai nàng dâu xinh đẹp thế này …– Thì dịp này nè bố, nhà chỉ có ba người chúng ta, tha hồ.– Quyết định vậy đi, nhưng con cũng phải giúp bố nhé. Còn bây giờ thì … cho bố địt cái nữa nào … haha … – ông Khánh đùa như thật.– Úi … thôi … bố …Vân chạy bay vào phòng tắm chốt cửa lại, bỏ mặc ông Khánh nằm trên giường đang sung sướng với suy nghĩ nàng dâu út cũng sắp ngã vào vòng tay của ông, ôi sung sướng còn gì bằng. Sự khác biệt văn hóa, bất đồng ngôn ngữ... đã làm các bà mẹ Việt có con dâu, con rể ngoại khá lo lắng nhưng cũng làm nảy sinh không ít tình huống hài hước. Ngày con trai thông báo lấy vợ người Mỹ, bà Nguyễn Thị Hòa, 60 tuổi, ở Quỳnh Lưu, Nghệ An mắt tròn, mắt dẹt "Việt Nam hơn 90 triệu dân, chả nhẽ không tìm được cô nào mà phải cưới vợ Tây?".Anh Nguyễn Huy Hoàng, 32 tuổi, con trai bà là du học sinh ở Mỹ, yêu cô gái bằng tuổi học chung trường. Anh bảo mẹ "Tây hay ta cũng là phụ nữ. Chỉ cần mẹ nhờ lấy chai nước mắm mà cô ấy đưa lọ muối cũng được rồi".Bà Hòa bật cười trước câu trả lời đầy tính chống chế của con nhưng sau đó nghĩ "nó sống với vợ, chẳng ở với mình", nên vẫn đồng ý cho cưới. Năm 2018, đôi trẻ tổ chức hai đám cưới, một ở Nghệ An - quê người chồng và một ở lễ của cặp dâu Tây - rể Việt xôn xao cả xã miền biển. "Có người khen nhà tôi tốt phước có con dâu Tây, sau cháu nói tiếng Anh như gió, khỏi phải học", bà tặc lưỡi. Sự khác biệt về văn hóa, lối sống gây nên tình huống dở khóc, dở cười giữa mẹ chồng, nàng dâu. Ảnh Shutterstock. Trong hôn lễ, được bố mẹ tặng vòng vàng, cô dâu ôm chầm lấy hai người, hôn má. Ba cô em gái của bà Hòa động viên "Đấy, chị cứ kêu không có con gái, giờ con dâu tình cảm thế là nhất đấy". Bà kể, nửa cười, nửa mếu, không quen "ôm kiểu Mỹ".Xong đám cưới, các con lên Hà Nội làm việc. Cuộc sống của người phụ nữ tuổi 60 vẫn trôi qua yên bình cho đến khi con dâu về quê sau sinh. Cháu đích tôn chào đời mới được vài ngày nên bà Hòa đi khắp xóm xin vỏ con sam biển về đốt trước cửa phòng để chống "gió độc". Cô con dâu tên Jenny thấy khói nghi ngút, bế đứa trẻ lao vút ra ngoài, miệng kêu hốt hoảng vì tưởng cháy mẹ chồng đi khỏi, Jenny múc nước dội tắt cái chậu vỏ sam. "Vợ con sợ cháy, với lại mùi khói làm cô ấy khó chịu", anh Hoàng giải thích hộ vợ. Nghĩ thương con dâu bị một phen hú vía, bà Hòa cho ngày sau, bà thấy Jenny mặc váy sát nách, bế cháu ra cánh đồng sau nhà chơi. Hốt hoảng, bà Hòa không cả kịp xỏ dép, chạy ra ruộng gọi "Con ơi đi về, thằng bé mới sinh sao ra gió được". Cô gái Mỹ bật cười nói "No, No". Bất lực vì không biết tiếng để giải thích cho con dâu, bà Hòa gọi con trai nhờ "thông ngôn". Anh Hoàng giải thích với mẹ, trẻ con bên Mỹ vừa sinh đã ra ngoài tắm nắng, phụ nữ sau sinh không ăn uống kiêng khem như người Việt."Mẹ đừng buồn, chúng con nuôi cháu sẽ khác với người Việt mình. Mẹ cứ để Jenny tự quyết định", anh thẳng thắn. Xót cháu, hai đêm liền bà Hòa mất ngủ. Đến ngày thứ ba, bà tuyên bố "Chúng mày muốn làm gì mặc kệ".Nói vậy nhưng bà không thể bỏ mặc con cháu. Vợ chồng Hoàng trở lại Hà Nội đi làm sau kỳ nghỉ thai sản, bà Hòa vẫn đồng ý đi cùng để chăm sóc đỡ con chồng con trai ở một căn hộ trên tầng 12 của chung cư. Con trai đi làm cả ngày, chỉ bà cùng con dâu ngoại và đứa cháu chưa biết nói ở cùng nhau. Mỗi ngày, bà chỉ mong chiều đến. Lúc đó, các bà trong chung cư bế cháu xuống sảnh chơi, sẽ được thỏa thuê trò chuyện. "Tôi nói thì con dâu cũng hiểu, nhưng nó không biết tiếng Việt. Cả ngày hai mẹ con cứ im lặng nhìn nhau. Sống thế này mãi chắc tôi chết", bà Hòa giờ, niềm mong mỏi lớn nhất của người mẹ là nhanh hết ba tháng. Lúc đó, cháu nội sẽ đủ một tuổi rưỡi, có thể đi nhà trẻ. Bà sẽ về cùng chồng nuôi lại đàn gà, trồng rau, chuyện trò với hàng xóm láng giềng. Vợ chồng anh Jonathan và bà Hạnh ở giữa. Trước khi kết hôn với chị Thu Hà - người đã ly hôn, có hai con gái, anh Jonathan độc thân, là cựu binh Mỹ từng tham chiến ở Iraq. Ảnh Nhân vật cung cấp. Không có con "dâu Tây", nhưng bà Đào Hạnh, 70 tuổi, ở Minh Khai, Hai Bà Trưng, Hà Nội lại "đau đầu" vì chàng rể ngoại quốc. Năm 2018, khi chị Thu Hà, 44 tuổi, quyết định kết hôn với anh Jonathan J. Springer, quốc tịch Mỹ, bà mẹ khuyên con nên suy nghĩ lại. Con gái từng một lần ly hôn, giờ lại lấy chồng xa, khác biệt văn hóa khiến bà lo nhiên, đầu năm nay, anh Jonathan đã quyết định về Việt Nam định cư hẳn theo ý bà xã. Thời gian đầu, họ ở căn hộ cùng khu chung cư với bà Hạnh. Lúc này, những rắc rối do bất đồng ngôn ngữ, văn hóa, khiến bà mẹ vợ và chàng rể nhiều phen dở khóc, dở con gái là bác sĩ nha khoa và con rể làm giáo viên tiếng Anh đều bận rộn nên buổi chiều, bà Hạnh đón cháu ngoại về cho ăn uống. Sau giờ làm, Jonathan đến đón con về phòng mình. Nhưng những hôm bận công việc đột xuất, bà phải giục con rể đến đón cháu sớm. Nhưng cả hai không biết ngôn ngữ của nhau. Đang vội, nữ bác sĩ về hưu vẫn phải gọi con gái làm phiên rể cao 1m8 gõ cửa, thấy mẹ vợ liền cười rạng rỡ "Mẹ, mẹ!", rồi cúi xuống ôm, hôn lên tóc bà. Đang vội ra ngoài, bà đặt bát cơm vào tay anh, chỉ vào miệng cháu ngoại, ý là cho con ăn. Jonathan hiểu nên làm theo. Nhưng cứ đút một thìa, con gái lắc đầu, anh lại ăn thay. "Tôi nhìn chẳng biết nên cười hay mếu. Ở Tây, họ không kiên nhẫn ép cho trẻ ăn như mình, mà con bé cháu thì lười ăn", bà Hạnh nhà con gái chơi, dù đang mùa hè nóng như đổ lửa, bà mẹ vợ vẫn phải cầm theo áo khoác. Jonathan vốn ở xứ lạnh nên anh luôn đặt điều hòa 20 độ C. Còn khi sang nhà mẹ vợ, Jonathan giữ thói quen đi giày dép vào nhà như khi còn ở quê nhà. Biết tính mẹ sạch sẽ, chị Hà đã phải dặn trước chồng. Nhưng chục lần như một, Jonathan đều quên. Đến khi anh nhớ thì dép đi trong nhà lại không vừa chân. Hôm đó, bà Hạnh vừa lau nhà, sàn còn ướt. Chân trần, chàng rể Mỹ ngã nhào ra đất khiến cả nhà được một phen hú đồng ngôn ngữ mới thật sự làm khó bà mẹ Việt và con rể ngoại quốc. Bà Hạnh nóng tính, lại nghiêm khắc. Có lần, cháu ngoại không ăn cơm, bà quát mắng. Jonathan sợ xanh mặt, tưởng mẹ tức giận. Anh về thắc mắc với vợ "Anh không làm gì sai sao mẹ lại nổi giận?".Để hóa giải những tình huống như vậy, anh Jonathan đang nhờ người nhà dạy thêm tiếng Việt. Vợ dạy "I love you" tiếng Việt là "anh yêu em", anh lẩm nhẩm học thuộc. Chị Thu Hà kể, đầu năm nay, nhà chị có tiệc cưới em gái út. Trước đông đủ mọi người, thấy mẹ vợ, Jonathan lại gần ôm hôn. Muốn nói "con yêu mẹ", nhưng nghĩ tiếng Việt cũng giống tiếng Anh, anh con rể dõng dạc "Anh yêu em".Đám đông cười như pháo nổ. Chàng rể người Mỹ không hiểu gì, mặt đỏ bừng, cứ gãi đầu, gãi bà Hạnh buồn hơn cả là không có cơ hội chia sẻ với bố mẹ Jonathan nhiều như hai gia đình thông gia khác. Tháng 3 năm nay, nhà chồng Thu Hà từ Mỹ sang Việt Nam thăm gia đình chị. Muốn nói chuyện với nhau, các bà phải nhờ cháu gái phiên dịch. Có những điều bà nói, cháu ngoại chưa thể truyền tải hết cho người nghe và ngược nhiên, trong mắt bà Hạnh, con rể thật ra rất dễ thương và ấm áp. Sau màn bày tỏ tình cảm nhầm ở tiệc cưới, anh được vợ "đào tạo" lại. Cứ mỗi lần bà Hạnh gọi cho chị Thu Hà, anh Jonathan lại ghé vào điện thoại reo "Mẹ ơi, con yêu mẹ". Thấy bà buồn, anh hỏi mẹ muốn mua gì để mua tặng, dù thu nhập ở Việt Nam chưa tốt như khi ở quê nhà."Trên hết, Jonathan yêu thương con gái tôi nên tôi cũng rất thương con rể", người mẹ vẫn nhớ, hôm chia tay thông gia về nước, mẹ Jonathan cứ nắm lấy tay mình, mắt rưng rưng. Qua lời cháu gái, người phụ nữ Mỹ nói "Tôi nhờ chị thay tôi chăm sóc Jonathan". Nghe xong, tim bà Hạnh thắt lại "Đồng ý cho con trai vì tình yêu mà đến một đất nước xa lạ, không cùng ngôn ngữ, văn hóa, hẳn bà ấy rất lo lắng".Bà hứa với mẹ Jonathan sẽ yêu thương, kiên nhẫn với anh như một người mẹ. Mỗi khi nói chuyện với con gái, bà lại dặn phải chăm chồng cho tốt. Vì anh đã quá hi sinh khi rời bỏ quê hương để ở bên phần bà Hòa, tuy bất đồng ngôn ngữ và văn hóa, nhưng cũng không thể phủ nhận, con dâu cũng có những điểm tốt. Năm đầu tiên về ăn Tết Việt Nam, theo phong tục, vợ chồng Jenny bế con đi khắp xóm chào hỏi họ hàng. Mùng Một, cả gia đình đi chúc Tết, đến nhà ai cô dâu Mỹ cũng chào lớn "Chúc mừng năm mới! Chúc mừng năm mới". Thấy hàng xóm xuýt xoa khen Jenny nhanh miệng, khen cháu trai trắng trẻo, bà cũng vui trong phản đối ngầm nuôi con kiểu Tây, nhưng bà nhận thấy so với những đứa trẻ ở chung cư, cháu bà ít ốm vặt hơn hẳn. Cháu càng lớn, bà càng nhàn vì không phải chạy theo ép ăn như các bà hàng mẹ vẫn nhớ, hồi đầu tháng 7, mình bị cảm nhẹ. Con trai đi làm không về được. Jenny cuống quýt gọi chồng rồi một tay bế con, một tay giặt khăn ấm đặt lên trán mẹ. Buổi chiều, vợ chồng cô ra chợ mua lá sả, ngải cứu, hương nhu về cho bà xông."Sao các anh chị bảo sống kiểu Mỹ mà lại cho tôi giải cảm thế này", bà giọng hờn dỗi. Anh Hoàng nhẹ nhàng tiếp lời "Cái gì tốt thì vẫn phải tiếp thu chứ ạ". Jenny ngồi bên cũng giơ ngón tay "Đúng, đúng!", làm mẹ chồng bật một số nhân vật đã thay Nga 12/07/2021 By Madeline Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi “Một đại gia đình gồm hai con trai, hai con dâu, một gái, một rể và những đứa con của họ vẫn sống chung dưới một mái nhà, ăn chung một bếp ăn. Thiên hạ thì chia ra, bà cụ lại gom vào. Vẫn rất êm thấm mới lạ chứ. Nếp nhà đã thắng được tự do của cá nhân sao? Phải nói thêm, cái nếp nhà này cũng ít ai theo kịp. Người con dâu cả vốn là con gái Hàng Bồ, đỗ đại học, là một cô gái kiêu hãnh, tự tin, không dễ nhân nhượng. Ai cũng nghĩ hai người đàn bà, một già một trẻ, cùng sắc sảo sẽ rất khó chấp nhận nhau. Vậy mà họ ăn ở với nhau đã mười lăm năm chả có điều tiếng gì. Người chị của cô con dâu đến nói với bà cô tôi “Bác chịu được tính nó thì con cũng phục thật đấy”. Bà cải chính “Đúng là tôi có phần phải chịu nó nhưng nó cũng có phần phải chịu tôi, mỗi bên chịu một nửa”… […] Năm ngoái khu phố có yêu cầu bà cụ báo cáo về nếp sống gia đình cho hàng phố học tập. Bà từ chối, khi tôi lại thăm, bà nói riêng “Cái chuyện ấy ai cũng biết cả, chỉ khó học thôi”. Tôi cười “Lại khó đến thế sao”? Bà cụ nói “Trong nhà này, ba đời nay, không một ai biết tới câu mày, câu tao. Anh có học được không”? À, thế thì khó thật. Theo bà cụ, thời bây giờ có được vài trăm cây vàng không phải là khó, cũng không phải là lâu, nhưng có được một gia đình hạnh phúc phải mất vài đời người, phải được giáo dục vài đời. Hạnh phúc không bao giờ là món quà tặng bất ngờ, không thể đi tìm, mà cũng không nên cầu xin. Nó là cách sống, một quan niệm sống, là nếp nhà, ở trong tay mình, nhưng nhận được ra nó, có ý thức vun trồng nó, lại hoàn toàn không dễ.” Trích Nếp nhà – Nguyễn Khải, dẫn theo Tuyển tập Nguyễn Khải, tập III, NXB Văn học, 1996 Câu 1 Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản? Câu 2 Nội dung chính của đoạn trích trên? Câu 3 Cuộc sống của gia đình “bà cô tôi” có gì đặc biệt? Anh chị nhận xét như thế nào về “nếp nhà” ấy?

hai cô con dâu